Liên Hương

TRÒ CHUYỆN CÙNG TRĂNG



 





Đêm dài bắt gặp trăng mười sáu
Một mảnh tình con lẻ giữa trời
Nét buồn trăng lạnh còn hiển hiện
Qua rằm trăng dường cũng chơi vơi


Xa xôi thế đành ngồi ngó vậy
Có như ta trăng khẽ thở dài
Trăng có nén đi dòng dư ảnh
Ngóng về hạ giới nhớ mong ai


Thôi đừng khóc thêm buồn Chức nữ
Cho mưa dài ướt một mùa ngâu
Ta cũng sợ mùa mưa ở lại
Người xa người thu vắng quạnh hiu


Trăng có biết ta buồn không nhỉ
Cũng nao lòng kỷ niệm xa xôi
Ừ vẫn biết mọi điều có thể...
Mà cứ buồn - ta giống trăng thôi !
 

 


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 18 tháng 11 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "TRÒ CHUYỆN CÙNG TRĂNG"